[You must be registered and logged in to see this link.] khi
yêu, không ai mong muốn xảy ra đổ vỡ, mất mát. Nhưng bạn phải coi sự
may-rủi, được-mất, thành-bại trong TY cũng là một quy luật tất yếu và
khó tránh khỏi cuộc sống. TY mất đi, dù xuất phát từ một hay cả hai
phía, đều có nghĩa là là nó không còn lí do để tồn tại. Bạn nên nhìn
thấy mặt tích cực của sự mất mát này : Mọi cái suy tàn đều là để bắt
đầu của một sự sống mới. Một TY mất đi có nghĩa là bạn sẽ có cơ hội để
lựa chọn một TY mới xứng đáng hơn và ít sai lầm hơn.
Dù bạn là
người “bị bỏ rơi" hay chủ động “bỏ rơi" thì cũng nên chấp nhận và làm
cho cuộc chia tay trở nên nhẹ nhàng, lịch sự. Hết yêu rồi mà biết cách
chia tay nhẹ nhàng, đó cũng là một nét đẹp,một nét văn hóa của cuộc
sống.
Khi bạn bị chối bỏ, đừng chạy theo van xin nữa, điều đó không
làm cho tình yêu trở lại mà chỉ làm bạn người ta thương hại bạn mà
thôi. Nếu bạn là người chủ động chia tay, nên bình tĩnh, dành thời gian
chuẩn bị tâm lý cho người kia để họ tự giác nhận được vấn đề một cách
đúng mực.
Không nên cư sử một cách ích kỉ, phũ phàng, chỉ biết đến bản thân mình mà không thông cảm với người
khác.
Không nên coi việc rũ bề tình yêu như việc thay một cái áo, phủ nhận
sạch trơn…Hãy kiên trì từng bước để giảm tối đa sự tổn thương đau khổ
cho người mà bạn đã từng một thời yêu mến. Điều đó tốt cho cả hai người.
Cuối
cùng, bạn hãy tin rằng thời gian là phương thuốc nhiệm màu có thể chữa
lành mọi vết thương lòng. Và thời gian cũng sẽ giúp hồi sinh mọi trái
tim đau khổ, trả lại nó khả năng yêu thương thuởu ban đầu.
note:
thật là hay, trong cuộc sống là như vậy đấy. Tới bây giờ mình mới phát
hiện ra những gì mình đã làm, đã xảy ra với mình thật là ngốc ngếc. Bây
giờ mình đã wen đi thật rồi. Tại sao không nghĩ điều đó là có thể nhỉ
khi trong trái tim mình luôn cảm thấy một nửa của mình đang ở rất gần
mà không hề chạm nổi, cảm giác thik người ta ma không dám nói càng đau
khổ hơn. Nhưng mà thôi, đúng, thời gian sẽ trả lời tất cả.