Có một ngày, đứa trẻ lớn lên từ trong ngày hôm qua với những lần được
hạnh ngộ với đời, với người, với cả những yêu thương dang dở bởi những
lần ngẫu nhiên bắt gặp và lắng nghe.
Xuôi ngược thời gian tìm về với
một lời hứa ngày xa xưa, sẽ quay trở lại để tìm về với một người bạn đã
vụt đến vụt đi trong lằn ranh giữa tình bạn và tình yêu. Và dường như
lời hứa ấy còn là một nỗi khao khát mãnh liệt của bất kỳ ai đã từng một
thời mang phải cho mình những dằn xé của một thời vọng tưởng...
[You must be registered and logged in to see this link.]Hôm qua vừa mới yêu nhau đấy thôi, nay đã vội mất nhau, nhưng thuỷ
chung vẫn âm thầm dự cảm cho mình một ngày nào đó được trở về, được
quay lại với tất cả những hân hoan sau khi đã có thể vượt qua tất cả
mọi thứ:
là bản thân, là nỗi nhớ là niềm đau của vết thương lòng hôm
nay, để chỉ có thể được trở lại là những người bạn. Một người bạn của
ngày hôm qua không hơn không kém!
"Một ngày đã quên tất cả lại nhớ về nhau
và ngày hôm nay anh như đứa trẻ
của ngày hôm qua xa xôi tìm về
Tình yêu dù trôi xa dư âm để lại
Cuộc đời này dù ngắn, nỗi nhớ quá dài
Và cũng đã đủ lớn để mong bé lại "
Và
hôm nay, đứa trẻ của ngày hôm qua vẫn đang từng ngày sống trong những
khắc khoải ấy của ngày hôm qua với bao điều muốn được quên đi, để có
thể trở lại vào một ngày mai như một lời hẹn ước,
để đẹp sao cho một
thời yêu nhau không trọn vẹn với những ước mơ đầu tiên, đằng sau tình
yêu ấy vẫn còn có thể được trở về với nhau như hai người bạn, như cái
thuở xa xưa đã từng là như thế...
Thời gian vẫn trôi đi không
ngừng nghĩ, cũng có thể đó sẽ là ngày mai, cũng có thể sẽ là một tuần,
một tháng, một năm hoặc nhiều hơn đi nữa, nhưng sẽ ấm lòng hơn với một
niềm khao khát được quay về...
Quay về từ một ngày đã đủ lớn, lớn cả về
trong tư tưởng và cảm quan, lớn để đủ nhận ra được từ nhau những suy
nghĩ cho mình và cho nhau...Để sống mãi những thời khắt của đứa trẻ
ngây ngô với những tiếng cười không gợn một chút ưu tư phiền trong
lòng..
"Dường như là như thế em không trở lại
Mãi mãi là như thế anh không trẻ lại"
Vẫn
biết đời sống luôn có những giá trị riêng biệt cho mỗi chọn lựa từ ngày
hôm nay, và có những ước muốn cho dù có thật bình thường, có thật giản
gị, nhưng không dễ dàng để có thể biến ước muốn thành sự thật,
và liệu
rằng có hay không một ngày nào đó được "trẻ lại như ngày hôm qua!" Và
thật buồn khi tôi tự hỏi, liệu đến bao giờ? Một tháng? Một năm? năm
năm? Mười năm? hay còn hơn thế nữa?....
Liệu rằng thời gian có làm tàn
phai đi tấc cả những gì đã từng đến hay không?
Cám ơn mọi người,cám ơn tất cả đã cho tôi có lại được những cảm xúc
như thế khi được chia se những gì còn ấp ủ, trăn trở trong lòng mình.